Nghe bảo cách đây tầm chục năm về trước, "du học" là chỉ dành cho giới nhà giàu hoặc ai học giỏi nhất làng nhất huyện mới được đi ra xứ người. Lúc đấy người Việt sang Nhật khá ít, phần đông mọi người có học bổng hoặc gia đình sẵn tài chính nên vấn đề tiền bạc không quá trăn trở, có lẽ vì thế mà khi ấy hai từ "đồng hương" tha thiết và thân thương đến dường nào.
Những năm trở lại, do chính sách tăng cường tiếp nhận Du học sinh của chính phủ Nhật Bản đã giúp những người "bình thường" đúng nghĩa - không giàu có, không xuất chúng- cũng có cơ hội du học. Và rồi rất nhanh, số người du học Nhật càng tăng lên, các công ty môi giới cũng theo đó mà mọc lên như nấm. Nhưng trong số đó, lượng người du học thật sự thì ít, còn lại chủ yếu là "du học trá hình". Tức là lấy danh nghĩa du học để sang đi làm thêm thật nhiều tiếng rồi gửi tiền về trả nợ, để có chút vốn ổn định sau này v.v... Có lẽ vì cuộc sống tiền bạc thật sự quá tối tăm nên phát sinh vấn nạn "lừa đồng hương" nhan nhản mỗi ngày.